Mục lục
Giữa lòng thành phố ồn ào, có những khoảnh khắc khiến người ta như chững lại — chẳng phải vì điều gì quá lớn lao, mà đơn giản vì… một tô mì hoành thánh khô. Một món ăn tưởng chừng rất đỗi quen thuộc ấy, lại bất ngờ gieo vào lòng tôi một chút tĩnh lặng, một chút xúc cảm như thể ai đó vừa gõ cửa ký ức.

Tô mì tôi ăn hôm nay không phải ở một nhà hàng sang trọng, cũng chẳng có chi tiết nào cầu kỳ để khoe mẽ. Đơn sơ thôi: sợi mì vàng óng, bóng nhẹ vì lớp dầu hành phi, nằm bên trên là vài miếng hoành thánh đầy đặn, thịt ướp vừa miệng, vỏ mỏng mà dai nhẹ, phủ thêm ít rau cải luộc xanh rì và một ít tóp mỡ giòn tan như điểm nhấn bất ngờ. Đi kèm là chén nước dùng nhỏ, ngọt thanh, nóng hổi, như một nốt lặng hài hòa giữa những tầng vị.
Thứ khiến tôi dừng lại lâu hơn là mùi. Một mùi thơm rất riêng – là sự hòa quyện của nước tương đậm đà, dầu mè thoang thoảng, hành phi thơm nức và chút tiêu xay dậy lên trong hơi nóng. Cái mùi ấy, với tôi, vừa thân quen, vừa mới mẻ – như thể từng nếm rồi mà vẫn thấy muốn ăn thêm lần nữa, ăn hoài không chán.
Có lẽ, cái cách người bán làm món ăn bằng cả tấm lòng đã khiến tô mì nhỏ kia trở thành điều đặc biệt. Người ta không chỉ nêm nếm bằng gia vị, mà bằng cả năm tháng đứng bếp, bằng sự cần mẫn và tự hào của một người giữ lại hương vị truyền thống. Trong từng sợi mì có cả câu chuyện — về gánh hàng rong năm xưa, về những buổi sáng dậy sớm làm hoành thánh, về cái cảm giác vui khi khách xuýt xoa “ngon quá”.
Mì hoành thánh khô không có nước lèo chan đầy như tô phở. Người ăn phải trộn đều, phải để từng sợi mì thấm gia vị, mới cảm được sự tròn trịa của món. Và rồi cứ thế, ăn chậm rãi, cảm nhận từng tầng vị mở ra, như đang đọc một lá thư viết tay, mà mỗi dòng chữ là một thìa mì quyện vị thơm.
Tôi đã từng đi nhiều nơi, ăn nhiều món, nhưng những món ăn làm tôi nhớ lâu thường là những món giản dị nhất. Mì hoành thánh khô hôm nay là một ví dụ. Không phô trương, không cần tên tuổi, chỉ cần đúng lúc – vào một chiều thành phố bỗng lặng gió, giữa bao la tất bật – tôi được ngồi xuống, ăn một tô mì, và thấy lòng dịu lại.
Có đôi khi, hạnh phúc chỉ đơn giản là được ăn ngon trong một ngày bình thường. Và tôi nghĩ, nếu có ai hỏi “Hôm nay của bạn thế nào?”, tôi sẽ mỉm cười mà trả lời: “À, tôi đã ăn một tô mì hoành thánh khô thật ngon.”
Gói gọn chiều nay trong một tô mì hoành thánh khô (Ảnh:Thúy Linh)











